𝐌ặ𝐭 𝐭𝐫á𝐢 𝐜ủ𝐚 𝐭𝐡𝐮ố𝐜 𝐁𝐕𝐓𝐕 𝐡ó𝐚 𝐡ọ𝐜 – 𝐋ợ𝐢 𝐛ấ𝐭 𝐜ậ𝐩 𝐡ạ𝐢
Ngày đầu người nông dân cầm chai thuốc hóa học, ai cũng thấy an tâm – sâu chết nhanh, cây mượt mà, trái lớn đều.
Nhưng 5 năm, 10 năm sau, họ mới bắt đầu nhận ra:
+ Cây trồng ngày càng phụ thuộc – nếu không phun thuốc, là héo rũ.
+ Đất dưới chân – nơi từng tơi xốp, màu mỡ – nay chai cứng, lạnh ngắt như xi măng.
+ Chi phí cứ tăng, mùa sau tốn gấp đôi mùa trước – mà năng suất vẫn không khá hơn.

Và nỗi đau không dừng ở đó…
+ Người cha sau 30 năm làm nông phải nghỉ vì phổi yếu – do hít thuốc bảo vệ thực vật suốt cả đời.
+ Đứa con không dám uống nước từ ao làng vì “nước đục và đắng như thuốc”.
+ Lô hàng bị trả về vì dư lượng vượt ngưỡng – bao công sức vụ mùa tan thành mây khói.
+ Hóa học giúp chúng ta thắng trong một vụ mùa – nhưng có thể thua cả một chặng đường dài.
Thế giới đang thay đổi. Nông sản sạch mới sống sót trên thị trường.
Sức khỏe – môi trường – uy tín vùng trồng đều cần được chăm sóc từ hôm nay, không thể vá víu khi quá muộn.
Đừng vì nhanh một vụ mà chậm cả tương lai.
Chuyển dần sang chế phẩm sinh học, chăm cây bằng tự nhiên, không diệt cả đất – cả người.
Nếu bạn từng trải qua cảm giác ho khi pha thuốc, hoặc lo lắng mỗi lần kiểm tra dư lượng… thì bạn hiểu rõ hơn ai hết điều này.