Cùng là xoài, thanh long, cà phê, hồ tiêu,
nhưng vì sao nông sản Việt lại luôn phải bán rẻ hơn hàng Thái, hàng Úc, hàng Nhật?
Câu trả lời đơn giản – chúng ta chưa có thương hiệu riêng.
Nhiều nông dân vẫn “làm cho xong mùa”, “bán cho ai cũng được” –
nông sản ra khỏi vườn là… mất tên, mất giá trị.
Thực tế đáng buồn
Hàng chục tấn nông sản Việt xuất khẩu mỗi năm,
nhưng trên kệ siêu thị nước ngoài, không ai biết đó là sản phẩm của người Việt.
Cà phê Việt Nam là một trong những nước xuất khẩu lớn nhất thế giới,
nhưng thương hiệu cà phê Việt thực thụ lại vô cùng ít ỏi.
Nhiều vùng trồng nổi tiếng như xoài cát Hòa Lộc, vải thiều Lục Ngạn, thanh long Bình Thuận…
vẫn phụ thuộc vào thương lái, bán sỉ không nhãn,
để rồi trái ngon cũng bị xếp chung với hàng trôi nổi, không ai nhớ đến nguồn gốc.
Nguyên nhân: sản xuất manh mún, thiếu liên kết
Mỗi hộ làm một kiểu,
chưa thống nhất về quy trình, chất lượng hay bao bì.
Nông dân giỏi trồng – nhưng chưa giỏi làm thương hiệu,
chưa coi “tên tuổi” là một loại tài sản nông nghiệp.
Giải pháp: Xây dựng thương hiệu tập thể – tạo tiếng nói chung cho nông sản Việt
✅ Liên kết vùng – hợp tác xã – chuỗi giá trị:
Cùng một quy trình, cùng một tiêu chuẩn, cùng một nhãn hiệu tập thể.
Đó là cách xoài Cát Chu, cà phê Buôn Ma Thuột, tiêu Đắk Nông… đang vươn ra thị trường quốc tế.
✅ Ứng dụng truy xuất nguồn gốc & minh bạch quy trình sản xuất:
Người tiêu dùng hôm nay không chỉ mua sản phẩm,
họ mua niềm tin – niềm tin ấy bắt đầu từ một mã QR và một câu chuyện thật.
✅ Chuyển đổi sinh học – nền tảng để làm thương hiệu sạch:
Dùng chế phẩm sinh học EMINA, BT-EMI, giúp đất khỏe – cây khỏe – trái sạch,
tạo nền móng cho thương hiệu nông sản bền vững, đủ chuẩn xuất khẩu.
“Không có thương hiệu, nông sản mãi chỉ là hàng thô.”
Đã đến lúc nông dân Việt không chỉ trồng giỏi – mà còn phải bán giỏi.
#CanhTácSinhHọc #ChếPhẩmViSinh #NôngNghiệpBềnVững #farming
#Emina #eminhatban #nhanongkhongdunghoachat
